Who can know where the road goes? Who can know where the day flows? Who can know where your love grows? Only time!!!
Sunday, November 14, 2010
Friday, October 8, 2010
Hết 1 tuần làm việc^^
Hôm nay ra khỏi công ty thấy happy một cách lạ lùng, từ chối hết rủ rê ăn chơi, không có ý định đi xem đại lễ, lên lịch cuối tuần ăn ngủ và nghiên cứu :D. Hôm nay đã nói chuyện được 1 chút với anh B về F, vừa tò mò, hứng thú và như kiểu bị khiêu khích, he he, phải thử xem thế nào :))
Tuần mới sẽ là thời điểm quyết định nhiều thứ quan trọng, dù sao thì cũng cần có một câu trả lời rõ ràng.
Sunday, October 3, 2010
Đêm 03/10/2010
Vừa lướt qua bảng tổng hợp thông tin các chỉ số thế giới, TT vàng, tiền tệ, cập nhật số liệu mới và dự đoán diễn biến trong tuần. Hi vọng một tuần mới nhiều khởi sắc.
Ngủ thôi, mai còn rất nhiều việc phải làm :x. 01:47 AM
Thursday, September 23, 2010
Tuyết yêu thương
Hoa sữa khu Làng QT đã nở trắng, ngạt ngào, vẫn nhớ lần đầu tiên mình thấy thoang thoảng là đêm 31/08, chẳng biết mùa hoa năm nay có kéo dài hay không? Khắp các con đường ngập đầy hoa sữa, trắng đến nao lòng và thơm đến đau lòng.
Tuesday, September 21, 2010
Thoảng qua
Có thể là em không nhớ, em quên nhưng biết quên tới khi nào cho hết???
Tuesday, September 14, 2010
Kỷ niệm như rêu
Hà Nội đã bước vào thu, chưa đặc trưng bởi hoa sữa nồng nàn nhưng cũng với cái nắng hanh, gió lộng, những đêm về trời se se lạnh khiến lòng nao nao. Quá nhiều kỷ niệm để cảm thấy bình an mỗi khi trời đất bước vào thu.
Ba mùa thu một mình một bước, đã không còn cảm thấy cô đơn nữa, cũng chẳng chạnh lòng khi nhìn những người đi trên phố, tự bằng lòng, tự hạnh phúc với những gì mình có. Mình chẳng phải trẻ con nữa, vậy mà vẫn giữ thói quen xấu lúc nào trên đầu cũng có những vầng mây hồng, khi nào mây tan thì đời tàn một tí, sau đó lại tự thấy phởn mà vui vẻ. Dẫu vẫn biết hạnh phúc mong manh, sự lựa chọn ngày hôm nay có thể là nỗi buồn cho ngày sau, vẫn muốn tìm được cảm giác ấm áp trong hiện tại này. Chẳng bao giờ ân hận vì những lựa chọn trong cuộc đời, nếu thời gian có quay trở lại thì mình vẫn đi theo con đường đó.
Mấy ngày hôm nay lượn lên phố nhiều hơn, đi trong cái không khí ấy, tiết trời ấy thấy bâng khuâng lạ, chút mưa buồn rơi rớt, ngồi cafe nghe mưa nói toàn chuyện tiền bạc cho cân bằng với cái kiểu lãng đãng nửa mùa. Một tin nhắn, một cuộc điện thoại cũng kéo được mình về với thực tại. Kỷ niệm xanh mướt, mềm như rêu nhưng trơn quá đỗi, mỗi lần chạm vào là một lần trượt ngã, ngã nhẹ dần, nỗi đau giảm dần, có thể vì quên cũng có thể vì quen.
Em đã có hàng chục triệu ký ức hạnh phúc và em cũng sẽ xây thêm những ký ức hạnh phúc mới, chỉ cần có một người bên em, dù thế nào em vẫn tin mãi mãi trong tình yêu là một điều có thật. (Haiz, cái thằng em ám chỉ ở câu này đang tí tởn đi chơi roài)
Saturday, August 28, 2010
28/08/2010
Thursday, July 29, 2010
Cho một tuần nhiều mệt mỏi
Lâu lắm rồi mới lại viết, cái đứa chăm chỉ viết như mình đã ì ra lười biếng quá lâu rồi. Muốn bắt đầu viết lại, trải lòng cho nhẹ nhàng.
Từ đầu tuần đến giờ là những mệt mỏi ở đủ mọi vấn đề, thực sự oải, cảm giác không còn thiết tha không còn mong muốn gì nữa, tình yêu, công việc,… tất cả chỉ muốn trả về số Không tròn trĩnh.
Một chút mệt mỏi thái quá ngày đầu tuần đã khiến mình phạm phải một sai lầm không chấp nhận được, vì một lý do không thể tha thứ. Cảm ơn anh Nam nhưng cũng vô cùng xin lỗi anh vì sự cố dù anh dễ dàng bỏ qua không trách móc một điều gì.
Ngày hôm qua thêm một sự cố nữa, chẳng phải do mình nhưng cũng đủ làm mình thêm mệt mỏi, dù chẳng đáng một cái áo, chắc chỉ là sợi tóc vắt trên lưng con lừa. Thế mà gió chẳng thể nào thổi bay nổi? Sẽ giải quyết xong trong ngày hôm nay!!!
Một tuần đau đầu với chuyện tình cảm, chắc biết ra sao nữa, dù có bao lời sẻ chia cũng chẳng làm mình thêm nhẹ bớt. Cảm ơn nhiều người đã giúp đỡ em, tôn trọng và làm theo những gì em muốn, đã lắng nghe em dù chẳng để làm gì. Cảm ơn mày đã chịu để tao dựng dậy vài đêm, nói rất nhiều và cũng chẳng giúp nhau được gì. Đừng ai cho em những tình huống mới, đừng đặt vào những hoàn cảnh mới, cái gì đã qua hãy để nó nhẹ nhàng trôi qua. Chúng ta của ngày xưa đã thuộc về quá khứ rồi, không nên gợi lại. Vẫn là những bế tắc không biết làm thế nào hóa giải.
Như hôm qua lăn ra ốm lại hay, mệt mỏi, đau đầu, không nghe, không nghĩ, không làm gì nữa. Cứ miên man thế thôi có lẽ lại thành nhẹ nhàng. Bao giờ mình mới chịu uống thuốc khi ốm được, cứ hành xác thế này bao giờ mới tăng cân được đây.
Cố lên nào còn tham gia 1 lô các party chia tay bè bạn :P
Mai là hết tuần rồi :X