Thursday, February 8, 2007

Chuyến tàu tình yêu 14.02 - 04



Đã lâu rồi tôi quên mất tình yêu
Chỉ biết sống với những gì trong quá khứ
Lặng lẽ mong chờ khỏi vết thương lòng cũ
Khóc một mình, cười chẳng thấy vui

Cho đến một hôm, trên chuyến tàu cô đơn
Tôi vô tình ngồi sau hai người bạn
Qua vô vàn buồn vui, thành bại
Họ đã sống thật lòng mình để có được tình yêu

Hạnh phúc đẹp và thiêng liêng biết bao nhiêu
Khi phải đấu tranh rồi mới có
Còn tôi vì vết thương ngày xưa mà lo sợ?
Khép chặt lòng mình, chờ tháng ngày dần qua

Có lẽ nào vì kỷ niệm đã rất xa
Tôi lại sống bằng trái tim lạnh giá
Dù lâu rồi nơi chân trời xa lạ,
Anh đi theo người, như cơn gió vội bay.

Cám ơn nhé, chuyến tàu hôm nay
Đã đưa tôi vượt qua quá khứ
Qua tất cả những chuỗi ngày hư ảo
Đối mặt với lòng mình, sống thật với tình yêu...

( ko rõ tác giả)

2 comments:

  1. Có lẽ nào vì kỷ niệm đã rất xa
    Tôi lại sống bằng trái tim lạnh giá
    Dù lâu rồi nơi chân trời xa lạ,
    Anh đi theo người, như cơn gió vội bay.

    ReplyDelete
  2. thỉnh thoảng đọc lại thấy hay lạ...hi vọng mình sẽ ko gặp phải...

    ReplyDelete