Wednesday, April 4, 2007

Như thể chẳng chia ly



(Tặng những người chia tay)

Ta chia tay, bởi vì mình tôn trọng

Những tháng ngày, đã sống và yêu

Con đường vắng, cả hai cùng yên lặng

Chiếc lá rơi, như thể cũng ồn ào

Dẫu tất cả, sẽ trở thành xa vắng

Chỉ nỗi niềm, tự nó vẫn xôn xao

Yêu là phải trăm năm đâu hẳn

Có đôi khi, dừng lại để bắt đầu

Nếu ta vẫn, nghĩ về nhau như thể

Chưa bao giờ, có một cuộc chia ly

Con đường tình, đáng yêu và ngắn ngủi

Suốt cuộc đời, nỗi nhớ vẫn còn ghi

Sài gòn 31/3/2007

Mai Đức Nghĩa

8 comments:

  1. Úi, viết cho ai, dụng ý gì thế này? Chia tay là chia tay thế nào! Bồ nhớn có lăng nhăng nhưng yêu ai là yêu thật lòng mà..Keke. Đùa thôi!

    ReplyDelete
  2. hơ, chia tay người yêu chứ chia tay bồ làm gì?

    ReplyDelete
  3. lâu rùi đọc lại "love story" có câu:"Love means you never have to say you're sorry", rùi tự nhiên đọc bài thơ này thấy hay hay thì post thôi. Đơn giản là để dành tặng tất cả những đôi đã, đang và sẽ chia tay...Giá mà mọi cuộc chia ly đều chỉ là những "cuộc chia ly chói ngời sắc đỏ"...

    ReplyDelete
  4. Uh, chia tay, t ghét VOF cùng cái cách quan tâm của m đến nó... hừ... quan trọng lắm... t chả thèm quan tâm nữa...

    ReplyDelete
  5. ấy, sao mày ác với tao thế. thôi mà, mãi bọn tao mới họp 1 ngày mà

    ReplyDelete
  6. hay the m,t phai cho thang ku Long doc bai nay moi dc...hihi

    ReplyDelete
  7. Trái tim em lạnh lùng kiêu bạt
    Có bao giờ trầm luỵ bởi thương yêu?

    ReplyDelete
  8. Con đường tình, đáng yêu và ngắn ngủi

    ReplyDelete