Hôm nay tớ đọc 1 bài trên blog KL nhà tớ, đúng là hình mẫu con dâu thời hiện đại...Mà KL dạo này lạ lắm nhá, dạo này toàn kể chuyện tình cảm, sau đó thì thích trẻ con, bây giờ lại tìm hiểu về quan hệ mẹ chồng nàng dâu... hay là KL lừa được thằng bé xấu số nào rồi??? (chú thích : KL là một nhân vật khá đặc biệt với tớ).
Nhân nói về chuyện mẹ chồng nàng dâu, tớ nhớ ra 1 bài thơ của nữ sĩ Xuân Quỳnh và xin post thêm 1 bài được cải biên cũng từ chính bài thơ ấy(tất nhiên là mang phong cách hiện đại, trẻ trung rồi)...
NGƯỜI THỨ HAI
Xuân Quỳnh
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh ấy yêu mẹ, mẹ ơi!
Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy
Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai
Mẹ đừng buồn những hoàng hôn, những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là một cơn gió nhẹ
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ của đời anh
Con chỉ là một cơn mưa mong manh
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy
Nhưng có tình yêu trọn đời âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành riêng cho mẹ mà thôi
Anh ấy có thể sống với con suốt đời
Nhưng có thể chia tay ngay ngày mai nếu có thể
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào con cũng chỉ là người thứ hai.
Bài phúc đáp:
Người đàn bà .... đầu tiên
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bơi đó là điều tất nhiên của cuộc sống
Anh ấy chỉ yêu mẹ khi còn trai trẻ
Nhưng bây giờ, yêu mẹ á, còn lâu...
Mẹ sinh anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Nhưng dẫu có được yêu nhiều đến vậy
Cũng chẳng được "chiều" bằng con đâu(!)
Mẹ đừng buồn mỗi hoàng hôn, mỗi sơm mai
Anh ấy thây nhớ con hơn nhớ mẹ
Bởi đó cũng là điều hợp lẽ
Có ai lại nhớ vợ.... ít hơn nhớ mẹ bao giờ?
Có thể mẹ là bến bờ
Nhưng còn lại là biển khơi rộng lớn
Con thuyền anh đi, đi nhiều trên biển
Chứ mấy khi đậu lại bờ xa?
Mẹ đừng mong ai đó có thể thay thế con
Hay ngày mai chúng con chia tay để anh ấy lại là của mẹ?
Thôi mẹ ơi, đừng fí hoài sức thế
Anh không bỏ con đâu, anh yêu thế cơ mà!
Thôi mẹ ơi, ngày xưa mẹ cũng thế
" Cướp" bố từ tay bà có fải không?
Và vì thế xin mẹ hay yên lòng
Con sẽ yêu anh nhiều như mẹ yêu bố(!)
Nhân nói về chuyện mẹ chồng nàng dâu, tớ nhớ ra 1 bài thơ của nữ sĩ Xuân Quỳnh và xin post thêm 1 bài được cải biên cũng từ chính bài thơ ấy(tất nhiên là mang phong cách hiện đại, trẻ trung rồi)...
NGƯỜI THỨ HAI
Xuân Quỳnh
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bởi trước con anh ấy là của mẹ
Anh ấy có thể yêu con một thời trai trẻ
Nhưng suốt đời anh ấy yêu mẹ, mẹ ơi!
Mẹ đã sinh ra anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Dẫu bây giờ con được yêu đến vậy
Con cũng chỉ là người đàn bà thứ hai
Mẹ đừng buồn những hoàng hôn, những ban mai
Anh ấy có thể nhớ con hơn nhớ mẹ
Nhưng con chỉ là một cơn gió nhẹ
Mẹ luôn là bến bờ thương nhớ của đời anh
Con chỉ là một cơn mưa mong manh
Những người đàn bà khác có thể thay thế con trong tim anh ấy
Nhưng có tình yêu trọn đời âm ỉ cháy
Anh ấy chỉ dành riêng cho mẹ mà thôi
Anh ấy có thể sống với con suốt đời
Nhưng có thể chia tay ngay ngày mai nếu có thể
Nhưng anh ấy suốt đời yêu mẹ
Dù thế nào con cũng chỉ là người thứ hai.
Bài phúc đáp:
Người đàn bà .... đầu tiên
Mẹ đừng buồn khi anh ấy yêu con
Bơi đó là điều tất nhiên của cuộc sống
Anh ấy chỉ yêu mẹ khi còn trai trẻ
Nhưng bây giờ, yêu mẹ á, còn lâu...
Mẹ sinh anh ấy ở trên đời
Hình bóng mẹ lắng vào tim anh ấy
Nhưng dẫu có được yêu nhiều đến vậy
Cũng chẳng được "chiều" bằng con đâu(!)
Mẹ đừng buồn mỗi hoàng hôn, mỗi sơm mai
Anh ấy thây nhớ con hơn nhớ mẹ
Bởi đó cũng là điều hợp lẽ
Có ai lại nhớ vợ.... ít hơn nhớ mẹ bao giờ?
Có thể mẹ là bến bờ
Nhưng còn lại là biển khơi rộng lớn
Con thuyền anh đi, đi nhiều trên biển
Chứ mấy khi đậu lại bờ xa?
Mẹ đừng mong ai đó có thể thay thế con
Hay ngày mai chúng con chia tay để anh ấy lại là của mẹ?
Thôi mẹ ơi, đừng fí hoài sức thế
Anh không bỏ con đâu, anh yêu thế cơ mà!
Thôi mẹ ơi, ngày xưa mẹ cũng thế
" Cướp" bố từ tay bà có fải không?
Và vì thế xin mẹ hay yên lòng
Con sẽ yêu anh nhiều như mẹ yêu bố(!)
Xí con tem
ReplyDeletechị này trông thía mà xấu tính quá ,hic hic ,bài thơ của XQ em đọc từ hồi lớp 10 ý ,h vẫn nhớ như in,phải công nhận là rất hay và hợp với mọi cô dâu ,trừ chị Dahlia
ReplyDeleteXem là là Dahlia muốn giống nhân vật chính trong thơ roài. Con dâu mà:D
ReplyDeleteTí quên.........
Bổ xung vào tật xấu của Dahlia những tật xấu của nàng dâu.
=)) ha` hà.. bây giờ mới vào comment được.. gớm, mày chỉ giỏi bôi bác bạn bè, bạn bè dạo này đang yêu tiền điên cuồng... túi sạch nhẵn chả có đồng nào đâm ra cứ phải nói chuyện yêu đương cho nó đỡ đau lòng... mà mày thấy đấy, nhờ tao post bài đấy lên nên mày có cớ mà post blog này.. mày phải cảm ơn tao chứ nhỉ :")... hơ, nhưng mà iu chim xinh thật đấy... iu lắm.. tao biết mày đã, đang & sẽ rất vất vả, cố mày nhé.. khi nào cần thì gọi tao, tao mát xa cho...
ReplyDeleteHì hì không thấy KL ý kiến gì nhỉ:)
ReplyDeleteúi chà, mọi người lại vào đây chia sẻ kinh nghiệm nữa... nói chung là tớ chỉ mong thứ 2 là may mắn lắm rồi, leo cao về số 0 thì chết??? mà thôi, nói sớm làm gì, đến bây giờ tớ hình như còn chưa gặp được con của mẹ chồng tớ mà^^ Ai biết ở đâu thì nhắn cho tớ 1 câu :)
ReplyDeleteHhihihi, Huyền ui, đọc cái bài thứ 2 xong cườin đau quá. :) Chúc Huyền sớm gặp dc con của mẹ chồng. Gặp dc thì thông báo cho chim cánh cụt nhé chim xinh!
ReplyDeleteXuân Quỳnh,Bravo!!!!!!!!
ReplyDeleteUI TROI OI!LOP TRUONG CO SUY NGHI THAT LA HON NGUOI ROAI!KHO THAN CHO MAY AI KO HIU HET!
ReplyDeleteBài thơ j mà hay thía! Cảm động rơi hết cả nước mắt lẫn nước mũi rùi nè! Mày ui cố gắng mà được như..Người thứ hai nhé. Mà sức mày thì muốn cố cũng phải chịu khó tập tạ chăm chỉ hàng ngày đó, hehe...
ReplyDeletehehé..hay lắm..nhưng ông bác đồng nghiệp chị lại bảo: khôn nhất là con dâu bây giờ nên kiếm cách lôi mẹ chồng về làm đồng minh chứ ko phải kẻ thù bên kia chiến tuyến..thế mới có người bế cháu hộ lúc đi làm....:D
ReplyDeletengay xu*a hoc. lop 12 khi chia tay co^ giao' day. thuc. tap., a la nguoi duy nhat dc tang qua` , co' 2 tuan thoi, co ay' da tang. a quyen tho* Xuan Quynh, va a thich nhat bai` "Tho*i` gian trang'" ... Cu*a? benh vien ngoai` kia la` qua' khu', nhung buon vui khao khát đã từng qua... Thời gian trắng, không gian toàn màu trắng, trái tim buồn sau lần áo mỏng, từng đập vì anh - vì những trang thơ...
ReplyDeleteP/S: với người bt thì a là "dân chơi" :XD, còn với "dân chơi" thì a là người bt :P
ngay xu*a hoc. lop 12 khi chia tay co^ giao' day. thuc. tap., a la nguoi duy nhat dc tang qua` , co' 2 tuan thoi, co ay' da tang. a quyen tho* Xuan Quynh, va a thich nhat bai` "Tho*i` gian trang'" ... Cu*a? benh vien ngoai` kia la` qua' khu', nhung buon vui khao khát đã từng qua... Thời gian trắng, không gian toàn màu trắng, trái tim buồn sau lần áo mỏng, từng đập vì anh - vì những trang thơ...
ReplyDeleteP/S: với người bt thì a là "dân chơi" :XD, còn với "dân chơi" thì a là người bt
Cửa bệnh viện ngoài kia là quá khứ
ReplyDeleteNhững vui buồnkhao khát đã từng qua
Nào chỉ đâu những chuyện ngày thơ
Con đường gạch eo bèo hoa tím ngắt
Những ô ăn quan, que chuyền bài hát
Những mùa hè chân đất tóc râu ngô
Quá khứ em không chỉ ngày xưa
Mà ngay cả hôm nay thành quá khứ
Quá khứ của em ngoài cánh cửa
Gương mặt anh, gương mặt các con yêu...
Em ở đây không sớm không chiều
Thời gian trắng, không gian toàn màu trắng
Trái tim buồn sau lần áo mỏng
Từng đập vì anh vì những trang thơ
Trái tim nay mỗi phút mỗi giờ
Chỉ có đập cho mình anh đau đớn
Trái tim này chẳng còn có ích
Cho anh yêu, cho công việc, bạn bè
Khi cuộc đời trôi chảy ngoài kia
Thời gian trắng vẫn trong bệnh viện
Chăn màn trắng, nỗi lo và cái chết
Ngày với đêm có phân biệt gì đâu
Gương mặt người nhợt nhạt như nhau
Và quần áo một màu xanh ố cũ
Người ta khuyên "lúc này đừng suy nghĩ
Mà cũng đừng xúc động, lo âu"
Phía trước, phía sau, dưới đất, trên đầu
Dường trong suốt một màu vô tận trắng.
Muốn gánh đỡ cho em phần nặng nhọc
Tới thăm em rồi anh lại ra đi
Đôi mắt lo âu, lưòi âu yếm xẻ chia
Lúc anh đến lúc anh đi thành quá khứ
Anh thuộc về những người ngoài cánh cửa
Của con đường trang viết, trang thơ
Mùa vải thiều lại tới mùa dưa
Mùa hoa phượng chắc rơi hồng mái phố
Đường cuốn bụi bờ đê tràn ngập gió
Những phố phường lầm lụi với lo toan,
Dù cùng một thời gian, cùng một không gian
Ngoài cánh cửa với em là quá khứ
Còn hiện tại của em là nỗi nhớ
Thời gian ơi sao không đổi sắc màu.
Tháng 6-1988.
bai nay hay lam. Gia nhu...thoi gian co the quay tro lai duoc...
ReplyDeleteMuốn gánh đỡ cho em phần nặng nhọc
ReplyDeleteTới thăm em rồi anh lại ra đi...
He he, tưởng úp được rồi mà lại thành ra trượt à?
chỉ giỏi nằm mơ^^
ReplyDelete