Who can know where the road goes? Who can know where the day flows? Who can know where your love grows? Only time!!!
Monday, June 9, 2008
ĐI TÌM THE ALCHEMIST ^----^
Khi Narcissus chết, các thần rừng hiện lên và nhận thấy hồ nước ngọt nơi chàng ngã đã biến thành một hồ nước mắt mặn.
"Tại sao ngươi lại khóc?" các thần rừng hỏi.
"Tôi khóc cho Narcissus," hồ trả lời.
"À, ta chẳng ngạc nhiên khi ngươi khóc cho Narcissus," họ nói, "vì ta luôn luôn nói với chàng rằng trong rừng này chỉ có ngươi mới có thể chiêm ngưỡng vẻ đẹp của chàng gần gũi như vậy."
"Nhưng... thật sự Narcissus đẹp chứ?" hồ hỏi.
"Ai biết rõ hơn ngươi chứ?" các vị thần kinh ngạc. "Chàng đã nghiêng mình xuống dòng nước của ngươi mỗi ngày để chiêm ngưỡng mình kia mà!"
Hồ im lặng một lúc. Cuối cùng, nó nói:
"Tôi khóc cho Narcissus, nhưng tôi chưa từng nhận ra Narcissus xinh đẹp. Tôi khóc vì, mỗi khi chàng cúi mình xuống dòng nước của tôi, tôi có thể nhìn thấy, trong đôi mắt sâu thẳm của chàng, vẻ đẹp của tôi phản chiếu."
@Em T hotboy Chị vẫn chưa biết liệu điều mà chị đã nói có đúng ko nữa Sao để biết bây giờ nhẩy???
Hỡi anh em, đọc xong đoạn trên các anh em có suy nghĩ cảm nhận gì?
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
em thì em chả hỉu j.Đúng là cái truyện khó hỉu :P
ReplyDeletechả có suy nghĩ cảm nhận gì cả gì chưa kịp đọc. Đi ngủ cái đã, lần sau có đọc sẽ cm cho mày sau he
ReplyDeleteCó tâm trạng hử em
ReplyDeleteCái này muốn hiểu thì phải hỏi em T hotboy :)
ReplyDeleteHi! tái xuất!
Đọc xong với cảm tưởng là Nhóc đã khóc, khóc làm cho hồ nước ngọt trở thành hồ nước mặn:D
ReplyDeleteHIc, em chỉ nghĩ là Người ta chỉ nhìn thấy cái tốt đẹp của mình trong mắt người khác mà ko thâý cái tốt đẹp của người khác, hay chỉ nhìn thấy cái xấu của người khác mà ko thấy cái xấu của mình thôi mà. Hic
ReplyDelete