Có những khi...
...ta thấy mình đi giữa cuộc đời chơi vơi như đong đưa trên sợi dây tơ mong manh bắc giữa hai bờ vực sâu thăm thẳm...ngập ngừng mãi bước chân...ta đứng lại ngìn về hai phía...và sợ hãi...
...ta nhận ra bóng mình lẻ loi nơi ngõ nhỏ, lang thang trên phố, đi tìm một con đường nối lại khúc bình tâm...ta thẫn thờ chờ đợi một điều gì yên ả ...một điều kỳ diệu...nỗi sợ vẫn quẩn quanh..
Có những lúc như thế...tâm hồn ta chông chênh giữa 2 miền cảm xúc...đừng sợ hãi mà lạc lối đi về...
...Đặt bàn tay trái của ta ấm áp trong bàn tay phải, nghe tim mình bình thản dẫu cuộc đời có nhiều nhịp đập ngược xuôi, những âm thamh loạn nhịp...
những vết thương dù lớn hay nhỏ trong lòng ta sẽ lên những da non, dù có nhức nhối rồi cũng sẽ lành... những vết sẹo là những kỷ niệm có thể ngủ yên nhưng không thể ngủ quên...
Một ánh mắt, một nụ cười hiền hoà, một câu nói... cũng đủ cho ta thấy bình yên...
Dịu lòng mình đi nhé... Cái gì đến sẽ đến..
Tặng Ada****
...ta thấy mình đi giữa cuộc đời chơi vơi như đong đưa trên sợi dây tơ mong manh bắc giữa hai bờ vực sâu thăm thẳm...ngập ngừng mãi bước chân...ta đứng lại ngìn về hai phía...và sợ hãi...
...ta nhận ra bóng mình lẻ loi nơi ngõ nhỏ, lang thang trên phố, đi tìm một con đường nối lại khúc bình tâm...ta thẫn thờ chờ đợi một điều gì yên ả ...một điều kỳ diệu...nỗi sợ vẫn quẩn quanh..
Có những lúc như thế...tâm hồn ta chông chênh giữa 2 miền cảm xúc...đừng sợ hãi mà lạc lối đi về...
...Đặt bàn tay trái của ta ấm áp trong bàn tay phải, nghe tim mình bình thản dẫu cuộc đời có nhiều nhịp đập ngược xuôi, những âm thamh loạn nhịp...
những vết thương dù lớn hay nhỏ trong lòng ta sẽ lên những da non, dù có nhức nhối rồi cũng sẽ lành... những vết sẹo là những kỷ niệm có thể ngủ yên nhưng không thể ngủ quên...
Một ánh mắt, một nụ cười hiền hoà, một câu nói... cũng đủ cho ta thấy bình yên...
Dịu lòng mình đi nhé... Cái gì đến sẽ đến..
Tặng Ada****
Gịong văn cũng khá! Viết bài đăng baó dua them 500k va noi kheo them vai cau chac ngta suy nghi 1 hoi roi cung đồng ý.
ReplyDeleteCũng là trấn an nỗi sợ như góc nhìn thẳng em nhở?
ReplyDelete@ Say: sợ nhiều quá thì đành tự trấn an mình thôi anh ạ. Như 1 góc nhìn thẳng...thỉnh thoảng cũng phải nhìn theo hướng này chứ ạ?
ReplyDeletechông chênh nhiều quá đến nỗi muốn ngã rùi...
ReplyDelete