


Bài thơ này của một người tặng Nguyệt xinh - ht yêu quý của em, kỷ niệm cho một tình yêu lớn trong đời nhỉ^^
http://blog.360.yahoo.com/blog-iFvmx4MldKhcP7SpsYfzxN5jTVF0C7G2?p=54
Có nhiều bài thơ viết về loa kèn nhưng vẫn thích bài này nhất, thích mấy năm rồi, cũng chẳng hiểu tại sao. Cứ nhìn thấy hoa loa kèn là lại nhớ ngay đến ht và bài thơ này. Ai cũng có một mối tình đầu, ai cũng có một mối tình lớn, sự nuối tiếc khi chia xa nhưng không phải ai cũng có thể gọi kỷ niệm thành tên được. Ờ, giờ người ta cũng đang hạnh phúc rồi, không biết người ta có nhớ đến những kỷ niệm của một thời đó không nhỉ^^ Chúc ht của em sẽ tìm được một tình yêu lớn trong đời khác - tình yêu cuối trong đời.
Lúc anh rời xa em
Là mùa loa kèn nở
Từng bông tung cánh vỡ
Trắng trong như tình đầu
Anh sẽ không biết đâu
Những điều hoa chưa nói
Nụ hoa không mang nổi
Vỡ oà thành sắc hương
ơi những lời yêu thương
Suốt một thời chờ đợi
Sẽ không bao giờ tới
Sẽ không bao giờ sao ?
Thế là anh rời xa
Khi hoa vào mùa hạ
Nghe quanh mình xa lạ
Em tưởng chừng giữa đông
Em nghe tiếng tuyết hồng
Phủ nấm mồ tình ái
Thế là đành xa mãi
Coi như từng đùa vui
Anh có nghe thấy không
Hương hoa kèn nồng ấm
Như tình đầu say đắm
Vụn vỡ tan vào đêm
Lúc anh rời xa em
Những gì viết vào hôm 1.4 đều không tin được :)). Ht quên rồi!
ReplyDeleteLúc anh rời xa em
ReplyDeleteLà mùa Loa Kèn nở
Dẫu biết mình dang dở
Vẫn thương mùa hoa xưa...
Anh sẽ không biết đâu
ReplyDeleteNhững điều hoa chưa nói
Tớ copy bài thơ nhé :D
ReplyDelete^__^
ReplyDelete^__^
ReplyDeleteBlog m nhiều bài thơ hay :x
ReplyDelete