Tuesday, May 12, 2009

Thời hoa đỏ

Dạo này cảm giác lẫn lộn lung tung quá, những chiếc lá chao nghiêng cũng đủ gợn sóng lên từ mặt hồ phẳng lặng. Rồi tất cả cũng sẽ trôi đi hết, rồi sẽ lại bình yên.
Hôm nay gặp lại nhiều bạn bè cấp 3, thấy buồn vì mỗi đứa mỗi định hướng, mỗi đứa mỗi nơi, kiến giả nhất phận, chẳng biết tương lai rồi sẽ ra sao.
Hường và Tâm rồi sẽ bình yên là những cô giáo ngày ngày lên lớp với bài giảng, với những học sinh, với những tâm huyết của một thời ước mơ. Hi vọng cả 2 sẽ về được ngôi trường mà ngày xưa bọn mình đã học, chắc nhiều cảm xúc lắm bọn mày nhỉ^^. Hôm nay nhìn cả 2 xinh lắm, như kiểu 1 phút xuất thần í =))
Thịnh và ông bạn mình chắc sẽ yên ổn thôi :P. Quý cả 2 lắm nên hi vọng tất cả sẽ tốt đẹp, cả 2 sẽ biết gìn giữ những hạnh phúc mà mình đang có.
Phương nữa nhỉ^^ Bọn mình rồi sẽ ra sao nhỉ, 2 đứa hơi kém cỏi, thôi mày cứ cố gắng đi để tao lấy được chút tự tin tao còn tiến :D.
Hơ, còn mấy ông con trai thì kệ các ông nhá, Quý thì chắc cứ thế mà tới happy ending thôi, em chị thì an phận đi đừng có nhìn ngó lung tung nữa, đồng chí nào vẫn đang học hành thì cố ra trường đúng kế hoạch là ổn rồi...
Hi, nhưng điều mà cả lớp mong mỏi nhất bây giờ là được ăn kẹo của cô Khánh, hi vọng mọi người sẽ mất tiền trong vụ cá cược lấy chồng trong vòng 6 tháng của cô^^ (Ít mà, có 50k/ngày =)) )
Một ngày nắng lắm mà mưa cũng nhiều, vừa mưa làm mình ướt lướt thướt từ đầu đến chân rồi lại nắng đến cháy da. Hơi mệt, hơi buồn nhưng cũng vui, thoải mái, cười nhiều.
Hôm nay mình đã trông thấy chùm hoa phượng đầu tiên của mùa hè trong sân trường sư phạm, nhìn từ xa nên thấy chùm hoa ấy càng đẹp. Không phải hoa chưa nở mà hình như cứ ra đường là mình lo đi, chẳng ngắm người, ngắm cảnh, có lẽ dạo này cũng chẳng đi mấy. Trên đường về, để ý hơn mới thấy đường Láng mình vẫn đi bạt ngàn hoa phượng, những chùm hoa đỏ tươi, lung linh trong nắng, rực rỡ cả một khoảng trời.
Một thời hoa đỏ sẽ mãi xa, mang theo những kỷ niệm của những ngày đi học, những buồn vui chỉ thoáng chốc quên đi nhưng chẳng bao giờ quên được. Những ồn ào, sôi nổi giờ sẽ nhường cho những khoảng lặng bình yên.


Nhạc: Nguyễn Đình Bảng
Thơ: Thanh Tùng

Dưới màu hoa như lửa cháy khát khao
bước lặng trên con đường vắng năm nao
Chỉ có tiếng ve ồn ào mà chẳng cho lòng người yên chút nào
Anh mải mê về một màu mây xa
cánh buồm bay về một thời đã qua
em thầm hát một câu thơ cũ
về một thời thiếu nữ say mê( về một thời hoa đỏ diệu kỳ )
Mỗi mùa hoa đỏ về hoa như mưa rơi rơi
cánh mỏng manh xao xác đỏ tươi
như nuối tiếc một thời trai trẻ
Mỗi mùa hoa đỏ về hoa như mưa rơi rơi
như tháng ngày xưa ta dại khờ
ta nhìn sâu vào trong mắt nhau
trong câu thơ của em anh không có mặt
Câu thơ hát về một thời yêu đương
anh đâu buồn mà chỉ tiếc em không đi hết những ngày đắm say
Mỗi mùa hoa đỏ về hoa như mưa rơi rơi
Sau bài hát rồi em im lặng cái lặng im rực màu hoa đỏ
sau bài hát rồi em như thế em của thời hoa đỏ ngày xưa
sau bài hát rồi anh cũng thế ( hoa như mưa rơi rơi )
Anh của thời trai trẻ ngày xưa
Mỗi mùa hoa đỏ về hoa như mưa rơi rơi
Mỗi mùa hoa đỏ về hoa như mưa rơi rơi
Mỗi mùa hoa đỏ về hoa như mưa rơi rơi

3 comments:

  1. Anh mải mê về một màu mây xa
    cánh buồm bay về một thời đã qua
    em thầm hát một câu thơ cũ
    về một thời thiếu nữ say mê( về một thời hoa đỏ diệu kỳ )
    Mỗi mùa hoa đỏ về hoa như mưa rơi rơi
    cánh mỏng manh xao xác đỏ tươi
    như nuối tiếc một thời trai trẻ

    ReplyDelete